我們的FB粉絲群: 彌勒書院粉絲群  FB社團: 彌勒辦公室 
你好,各位佛友 登錄 註冊 搜索
背景:
閱讀文章 - (越南文版本)Cảm tạ thiên ân sư đức , ứng chứng Lâm đàn chủ sau khi quy không linh tánh trở về lý thiên

(越南文版本)Cảm tạ thiên ân sư đức , ứng chứng Lâm đàn chủ sau khi quy không linh tánh trở về lý thiên

[日期:2016-11-11]   閱讀:

Cảm tạ thiên ân sư đức , ứng chứng Lâm đàn chủ sau khi quy không linh tánh trở về lý thiên :

*中文版全文 請點選這裡(Nội dung tiếngTàu click chuột vào đây)

 1.    Lời nói đầu: Giới thiệu sơ lược về Lâm đàn chủ

Lâm Đại đàn chủ là người Việt Nam. Năm 18 tuổi, quen biết anh Tôn(23 tuổi), tình duyên gắn kết và lấy chồng ở đài loan, sống tại Gia Nghĩa, năm 20 tuổi thì cầu đạo tham gia pháp hội, vì đọc được quyển sách:” Địa Ngục Du Ký:” mà phát tâm, bắt đầu học đạo tu đạo, năm 20 tuổi, người chồng gặp tai nạn giao thông qua đời, để lại hai đứa con nhỏ, Lâm đàn chủ cần một mình nuôi dưỡng hai con nhỏ, do hoàn cảnh không thể nào vừa đi làm vừa chăm sóc hai con, nên mới quyết định trở về việt nam, sau khi trở về việt nam ngoài trách nhiệm nuôi nấng hai con, Lâm đàn chủ cũng bắt đầu cuộc sống tu đạo ở Việt Nam.

Tại Việt Nam tu bàn đạo rất vất vả, và gặp khảo nghiệm rất nhiều, nhưng may Lâm đàn chủ đạo tâm kiên định, thêm nữa thiên ân sư đức và các vị tiền hiền giảng sư, điểm truyền sư dụng tâm thành toàn, Lâm đàn chủ mới có thể vượt qua muôn vàng khó khăn, độ hóa thành toàn rất nhiều đạo thân.

 Vì muốn hai con có thể biết tiềng trung và đối với đạo càng hiểu rõ hơn, có thêm môi trường học đạo tốt hơn, 6 năm về trước Lâm đàn chủ dẫn hai con trờ về đài loan,  cư trú tại nhà chị ruột là Lâm An Thạnh giảng sư, từ đó về sau cùng nhau tu bàn đạo.

 Nhưng mà Lâm đàn chủ bốn năm về trước sức khỏe bắt đầu không được tốt, không chỉ là đường ruột có vấn đề, mà tiểu huyết cầu bị tụt xuống, ra vào viện rất nhiều lần, cho dù như thế, nhưng tâm tu bàn của Lâm đàn chủ rất kiên định , vẫn nỗ lực độ hóa thành toàn chúng sanh, không chỉ độ bạn bè việt nam, mà còn độ hóa thành toàn không ít bạn bè đài loan, cho thấy được đạo tâm của Lâm đàn chủ chân thành và nhiệt thiết.

 Một năm về trước, biết được sức khỏe có vấn đề, vì muốn có thời gian ở bên cha mẹ và tiếp tục thành toàn đạo thân ở quê nhà, nên Lâm đàn chủ quyết định trở về Việt Nam, dựa vào thể lực có hạn tiếp tục tu bàn, cuối cùng vào ngày 16 tháng 9 năm 2016 Lâm đàn chủ trần duyên đã dứt an tường quy không, tu bàn gần 18 năm, hưởng thọ 38 tuổi, linh tánh được tiên phật bồ tát tiếp dẫn về lý thiên tiếp tục tu và học đạo

 Sau khi Lâm đàn chủ quy không, thượng thiên từ bi, vì muốn đạo thân có lòng tin đối với tu bàn đạo đã hiển hóa:”báo mộng cho bé gái 8 tuổi:”, :” thân thể mềm như bông:” để ứng chứng đạo chân lý chân thiên mệnh chân, càng thêm biểu hiện rõ thiên ân sư đức rộng lớn bao la.

 2.    Thân thể mềm như bông:

 Ngày 16 tháng 9 năm 2016 vào buổi sáng, An Thạnh đang bận trong nhà bếp, nghi hoặc con gái lớn của Lâm Đại Tú Cầm tại sao hôm nay lại dạy sớm như vậy, Tú Cầm chỉ biểu đạt muốn giúp đỡ làm việc nhà, sau khi An Thạnh làm việc trong bếp xong, tiếp theo đi chợ Hồng Thái mua rau và những vật dụng cần thiết khác, trở về nhà, thấy Tú Cầm khóc rất đau lòng:” em gái ở việt nam gọi điện thoại qua, ông bà ngoại ở bệnh viện làm thủ tục nhận thi thể của mẹ con trở về, nói mẹ con qua đời rồi, Lâm điểm truyền sư muốn ông bà ngoại đến bệnh viện.....:” An Thạnh nghe được vô cùng kinh ngạc và đau lòng, Tú Cầm khóc và nói:” sáng hôm nay, sở dĩ con dạy rất sớm, dì hỏi con tại sao, bởi vì con nằm mơ thấy mẹ.....:” An Thạnh hỏi Tú Cầm mơ thấy gì?

Tú Cầm nói:” mẹ con giống như lúc bình thường khuyên nhủ và khích lệ con , cần phải ngoan, nghe lời, quan trọng phải cố gắng tu đạo....:” Tú Cầm thức dậy và khóc.

An Thạnh cảm giác đây chính là sau khi Lâm Đại quy không, không yên tâm con đường tu bàn của con, đặc biệt thác mộng nhắc nhở dặn dò.

 An Thạnh luôn gọi điện thoại cho mẹ mình để hiểu rõ tình hình, nhưng mẹ vì chuyện của Lâm Đại rất bận và vất vả, luôn không có thời gian nói rõ hiện trạng, đến khoảng hơn 7h tối, Lâm điểm truyền sư và rất nhiều đạo thân đã ở nhà giúp đỡ, đến lúc khoảng hơn 12h khuya, một số đạo thân giúp Lâm Đại tắm rửa cơ thể và thay quần áo, không nghỉ ra người trong nhà tang lễ muốn nhanh chóng đêm thi thể đặt vào quan tài, đóng nắp và đùng đinh đóng chặt lại, họ làm như vậy bời vì khí hậu việt nam rất nóng , thi thể nhanh chóng sẽ bốc mùi, cho nên họ muốn nhanh chóng đóng chặt quan tài lại.

 An Thạnh trong lòng muốn gặp mặt em gái lần cuối, cho nên gọi điện thoại nói với mẹ:” mẹ ơi, mẹ phải tin tưởng đạo, tin tưởng thầy, mẹ nói với người trong nhà tang lễ đừng đóng đinh quan tài lại, đợi con và Tú Cầm trở về nhìn mặt Lâm Đại lần cuối, tin tưởng con, thi thể để cả ngày không thể bốc mùi:” thế là mẹ của Lâm giảng sư yêu cầu họ đừng đóng quan tài lại.

 vì muốn nhanh chóng trở về việt nam, Lâm giảng sư và Tú Cầm đã đặt chuyện sớm nhất.

 Ngày 17 tháng 9 trờ về Việt Nam , An Thạnh hỏi thăm một số đạo thăm ở chung với Lâm đàn chủ trong phật đường công cộng:” Lâm Đài khi nào qua đời?”đạo thân đáp:” Ngày 15 tháng 9 Lâm Đại không khỏe luôn nằm ở trên giường, qua ngày hôm sau buổi sáng 16 tháng 9, chúng ta vội đi làm, mới chuẩn bị đồ ăn sáng cho chị Đại , đặt bát cháo trắng cạnh đầu giường chị Đại. Sau đó, buổi trưa chúng tôi trở về phật đường dùng bữa trưa, phát hiện chị Đại không ngồi dậy ăn cháo, cũng không ra ngoài ăn cơm, trong đó có hai vị đạo thân bước vào phòng gọi chị Đại , nhưng chị Đại cũng không dậy, nhưng cơ thể vẫn nóng và mềm , nhìn giống như ngủ vậy(đạo thân suy đoán, lúc đó chị Đại có lẽ đã quy không rồi), bời vì kêu liên tục không tỉnh, cữ ngỡ chị Đại hôn mê, lúc đó chúng tôi rất căng thẳng và lo lắng nhanh chóng gọi xe cứu thương, khoảng hơn 20 phút, xe cứu thương đến, chúng tôi bồng chị Đại lên xe, đạo thân nói, lúc đó cơ thể chị Đại mềm mại và hơi ấm.

 Đến phòng cấp cứu trong bệnh viện, bác sỹ nghe họ nói như thế, chưa khám bệnh Lâm Đại, cứ tưởng chị ấy hôn mê, nhưng sau khi kiểm tra xong, bác sỹ kinh ngạc nói:” cô ấy đã chết hơn một ngày rồi:” các em không biết sao? Đạo thân trong phật đường nghe xong vô cùng kinh ngạc Lâm Đại quy không lâu thế rồi.

 Bác sỹ nói rõ thi thể trực tiếp để trong nhà băng thì được rồi, cho nên thi thể Lâm Đại từ 13h ngày 16 tháng 9 để trong nhà băng, đến hơn 9h tối, thi thể mới trả về, sau khi các vị đạo thân giúp Lâm Đại thay quần áo, có đạo thận lấy điện thoại ghi hình lại, đồng thời nói:” chị Đại từ nhà băng đá lấy ra hơn bảy tám tiếng, thân thể vẫn mềm mại như thế:”

 Đoạn phim ngắn thân thể mềm mại như bông:



 Đạo thân giúp Lâm Đại thay quần áo xong, đặt vào quan tài, đợi An Thạn và Tú Cầm hai người trở về nhìn mặt lần cuối mới đóng nắp quan tài, đôi mắt của Lâm Đại lúc nào cũng khép lại, giống như đang ngủ, nhưng Lâm Đại biết được hai dì cháu sắp trở về, nên đôi mắt của chị Đại lại mở ra, nhưng thân thể vẫn mềm mại, giống như rất kiên định đang đợi chị thạnh và con gái Lâm Đại trở về.

 Khi họ mới bước vào nhà( buổi sáng ngày 17 tháng 9 lúc 11h10), chị Thạnh đến trước quan tài chị Đại nói:” trước đây chị hứa với em, sẽ chăm sóc tốt cho hai đứa con gái của em, và sẽ chỉ dẫn cho hai đứa trên cong đương tu đạo, em yên tâm, hơn nữa con gái lớn của em cũng trở về nhìn em lần cuối, nếu như em thật yên tâm, xin em hãy nhắm mắt lại, để chị biết em đã thật yên lòng:” Lâm điểm truyền sư và một số đạo thân cũng nói với chị Đại , cần phải yên tâm và buông xuống, đừng chấp, thân thể là giả tạm, cũng để Tú Cầm ở bên cạnh mẹ và nói, mẹ yên tâm nhé, sau đó khoảng sau bảy tám phút, Tú Cầm giơ tay vuốt mắt Lâm Đại , đôi mắt của Lâm Đại đã nhắm lại, thân thể mềm mại, nét mặt an tường.

 Sáng hôm sau, tuy Lâm Đại ra đi an tường, nhưng tỷ muội tình thâm, An Thạnh vẫn cứ đau lòng thương tâm, cả người không còn sức lực.

 Buổi chiều khoảng 16:40 phút, dì hàng xóm chay ra nói với An Thạnh và mẹ:” mọi người đừng buồn nữa, khi tôi đốt nhang ở ngoài bàn thiên, tự nhiên nhìn lên trời thấy Lâm Đại cùng với tiên phật rất vui vẻ, nhìn Lâm Đại không đau buồn và cũng không hối tiếc gì cả.

 Dì này thường ngày đều đốt nhang ỏ ngoài bàn thiên, dì ấy tu pháp môn khác, bản thân có tín ngưỡng riêng, thượng thiên từ bi, để cho dì ấy nhìn thấy cảnh tượng thù thằng như vậy, không chỉ an ủi tâm người nhà của Lâm Đại, đồng thời thành toàn chúng sanh hữu duyên.

 3.    Báo mộng cho bé gái 8 tuổi:

 Sau khi đóng nắp quan tài, mọi người lần lượt thắp nhang , mẹ của Lâm Đại muốn đem thi thể Lâm Đại hỏa táng xong, hài cốt đặt ở chùa gần nhà, thuận lợi người nhà đến tế bái, thề là ngày 18 tháng 8  hơn 13h trưa, chị cả và chị tư tìm đến chủa gần nhà hỏi thăm, khoảng hơn 14h mới về, thời gian này, An Thạnh ở trong linh đường, để chia sẽ với đạo thân đến thắp hương, khoảng hơn 15h, có một bé gái cùng mẹ đến chia buồn cùng gia đình, khi chị Đại còn tại thế, rất thân với hai mẹ con chị này, khi An Thạnh nhắc đến Lâm Đại, bé gái khóc và nói:” dì Đại rất thương con, nghe được bác Đại qua đời, con nuốt không nỗi cơm luôn...:” lúc này An Thạnh chỉ đành phải an ửi bé gái, hai mẹ con không nói thêm gì nữa.

 Đến buổi tối, có một vị càn đạo đàn chủ đến nói với gia đình:“ Lâm Đại có thác mộng cho bé gái này, hôm nay khoảng 15h,  khi mẹ dẫn bé gái đến, có thể là hiện trường người đông quá, không tiện nhắc đến chuyện báo mộng với An Thạnh:”

 Do vậy, ngày 19 tháng 9 khi An Thạnh nhìn thấy bé gái được mẹ dẫn đến, đặc biệt mời hai mẹ con qua một bên để nói về chuyện báo mộng, mẹ của bé gái nói:” ngày 17 tháng 9 bởi vì con phải đi học thêm hơn một tiếng đồng hồ, cho nên chở con đi học, chúng tôi đều biết chuyện chị Đại qua đời, nên con hỏi tôi, có thể không đi học không, biết con rất đau lòng nhưng tôi vẫn chở con đi học, sau khi tan lớp, cô giáo gọi điện thoại hỏi tôi, muốn tôi đến trường chở con về, cô giáo nói thêm:” cô bé hôm nay không được vui, không chơi cùng bạn. Tôi nói với cô giáo bời vì phật đường có một chị mới qua đời, nên con bé buồn bã:”

 Bời vì mỗi tuần tôi và chồng đều dẫn con đến phật đường học tập, mông 1 và rẳm 15 đều đến phật đường tham gia hiền cúng, con bé biết bình thường ở phật đường thường tụng DI LẶC CỨU KHỔ CHÂN KINH, tụng xong có thể hồi hướng, cho nên con mới nói tôi, nó muốn tụng kinh hồi hướng cho Lâm Đại, tôi trả lời đồng ý, khoảng 11h, tôi chuẩn bị nấu cơm, con tôi một mình ở phòng khách tụng kinh, sau đó bạn ở kế bên nhà chạy đến rủ con tôi đi qua nhà chơi, con tôi trả lời:” không được, mình hiện tại cần tụng kinh, hay là cậu và mình cùng tụng kinh, tụng xong chúng ta cùng nhau đi chơi:” bạn hàng xóm trả lời:” hay là bạn tụng xong đi rồi qua nhà mình chơi nhé, mình về nhà trước đây:” tôi nghe thấy vậy dặn dò con tôi vậy con ăn cơm no đi rồi ngủ một chút, buổi chiều qua nhà bạn hàng xóm chơi, kết quả không biết con tôi tụng bao nhiêu lần thì ngủ mất tiêu, từ 12h ngủ đến hơn 13h ngay cả cơm cũng không ăn, thức dậy chạy đến nói với tôi:” mẹ ơi, con nằm mơ thấy bác Đại:”

 Đoạn phim ngắn mẹ bé gái kể lại câu chuyện



 Thế là An Thạnh nói với bé gái:” Dì rất muốn biết con mơ thấy được những gì, mọi người nghe con kể lại và lưu âm lại, con gái, con nhớ kỹ là con nằm mơ thấy những gì kể lại cho dì biết nhé...:”

  Đoạn phim ngắn bé gái kể lại chuyện nằm mơ:



 Bé gái tháo mũ bảo hiểm, ngồi trên xe máy kể lại:” trước khi nhà con có nuôi con cá chết rồi, con cũng có cảm ứng hỏi mẹ:” Bác Đại thường bị bệnh, Bác ấy có khi nào cũng chết không ạ?:” kết quả sau khi cá chết, không lâu sau, con nghe tin tức Bác Đại qua đời, hình như thật có linh cảm.

 Dưới đây là nội dung bé gái trong mơ thuật lại:

Bữa đó em tụng kinh xong rồi, mệt quá thì ngủ luôn, nhìn thấy trong mơ Bác Đại tiến bước gần con, con thấy Bác Đại mặt cái áo màu vàng, trên tay cầm chiếc áo màu trằng, nói với con rất nhiều, Bác Đại nói:” nhục thể của Bác không dùng được nữa rồi, trờ về lý thiên rồi, nếu như con và ba mẹ muốn gặp Bác thì thường xuyên trờ về phật đường học lớp, bàn đạo, học đạo, thi thể của Bác không thể dùng được rồi, trờ về lý thiên, bồ tát cho Bác một bộ quần áo, lý thiên rất nhiều quần áo rất đẹp.

Con hỏi Bác, cần đi đâu để tìm Bác? Bác Đại nói ở phật đường, giống như là bình thường ở phật đường, bây giờ Bác cần phải đi học thêm lên, sau này trở về phật đường gặp mặt, con cần chăm chỉ trở về phật đường.

 Bây giờ thỉ thể bác cần phải hỏa táng, đừng chôn dưới đất, hài cốt của bác đừng để trong chùa, không cần để ở nhà, đem hài cốt bác rải xuống biển, như thế rất mát mẻ, như vậy bác sẽ không tưởng nhớ nhân gian, tâm có thể vui vẻ ra đi rồi.

 Bé gái thức dậy thuật lại giấc mơ cho mẹ mình nghe, vốn dĩ mẹ nghĩ bé gái thương tâm quá độ, cho nên mới nằm mơ thấy Lâm Đại, nhưng không thấy yên tâm, nên dẫn con đến linh đường thắp nhang, để xác minh Lâm Đại không có chôn xuống đất , mà dùng hỏa táng.

 An Thạnh nghe xong thác mộng của Lâm Đại, cảm giác thời gian thác mộng vả thời gian chị gái đi vô chùa xin chỗ để bài vị khớp nhau, nên cảm thấy tâm ý và tín niệm kiên định của Lâm Đại, quyết định muốn giúp Lâm Đại hoàng thành tâm nguyện cuối cùng.

 Hỏa táng thời gian đại khái 14h chiều, người nhà đi nhận hà cốt trở về, vốn dĩ thân phụ của Lâm Đại kiên trì muốn để ở chùa, anh trai thì muốn để ở nhà, vì chuyện này, người nhà tranh chấp, anh trai cho rằng: lâm đại có con gái, hài cốt nên để ở nhà, để con gái lạy một năm, rồi mởi rải xuống biển, nhưng mà An Thịnh nói với anh trai:” em biết anh rất thương Lâm Đại, nhưng lâm đại trước đây chỉ muốn ở phật đường công cộng, không ở nhà, anh để em ấy yên tâm mà ra đi, tuy làm theo ý anh không có gì sai cả, nhưng lâm đại ra đi rồi, chúng ta hãy làm theo ý của em ấy đi.

 Về sau, anh trai không kiên trì nữa, ngày 19 tháng 9  14h trưa, An Thạnh nhờ đạo thân chạy xe máy chở đi nhận hài cốt, sau đó đi làm viên mãn nguyện vọng của lâm đại, ba cũng không kiên trì đem hài cốt để ở chùa nữa, ngược lại còn đưa tiền cho An Thạnh để trả cho ngưởi lái thuyền, thấy rõ cuối cùng ba cũng đồng ý thuận theo tâm ý của con gái Lâm Đại.

 Đạo thận hiệp trợ An Thạnh tìm được thuyển gia, ngồi trên thuyền, hướng về đại hải, An Thạnh ôm hài cốt Lâm Đại, rải xuống đại hải, lúc này, An Thạnh nói thầm Lâm Đại:” tốt rồi, bây giờ tất cả viên mãn, em có thể yên tâm rồi.:”

  4.    Kết luận

 Sinh mệnh giống như vở kịch, quan trọng không phải chiều dài, mà là chiều sâu của nó( nhà triết học nổi tiếng nói).

 Chúng ta thường tự hỏi bản thân, mục tiêu tu bàn là gì?

Đạt bổn hoàn nguyên, hiệu thánh pháp hiền, độ hóa thành toàn chúng sanh, tự giác giác ta, di phong dịch tục, thế giới đại đồng....

 Ví dụ chúng ta từ đáp án quen thuộc nhất bản thân đi chăm chỉ suy nghĩ, sẽ phát hiện:” tu bàn:” trọng lượng và hậu độ của hai chữ này, sẽ có sự đại diện, chứ không đơn thuần theo đuổi viên mãn sinh mệnh cá nhân, mà là nỗ lực để đi viên mãn sinh mệnh của người khác, đồng thời, trong lúc đó sẽ viên mãn sinh mệnh của bản thân, đương nhiên, trong quá trình tu bàn, chúng ta thường gặp khó khăn và khảo nghiệm trong cuộc sống, chỉ là đối với người tu hành, những khó khăn chính là đang thành toàn tạo ra thành tựu, cũng giúp sinh mệnh chúng ta càng quang minh, cũng giúp chúng ta tiến thêm vào con đường tu bàn.

 Nếu như chúng ta lúc nào cũng chân tu thật bàn, sẽ phát hiện bản thân đang mở rộng độ rộng và độ sâu trong sinh mệnh, sẽ phát hiện tâm của bản thân và tâm của thầy ngày càng gần hơn.

 Chúng ta đều biết thân khó được,

Chúng ta đều biết sinh mệnh nhục thể có giới hạn

Chúng ta đều biết chân trọng sinh mệnh có hạn, để sáng tạo ra sinh mệnh vĩnh hằng....

 Khi chúng ta hiểu rõ đồng thời có thể hành thâm, thì khi đó sẽ hiểu.

Tại sao có rất nhiều bạch dương tu sĩ trong kiếp nhân sanh chìm nổi này, vẫn giữ được pháp hỷ và thanh tịnh.

Tại sao có rất nhiều bạch dương tu sĩ trong gian nan trắc trở, vẫn giữ vững đạo tâm và đạo hành.

Tại sao có rất nhiều bạch dương tu sĩ trong bệnh khổ mài luyện, vẫn triển khai tinh thần và nội hàn cùa đạo.

Tại sao rất nhiều bạch dương tu sĩ đối diện cái chết, vẫn hiển rõ tiêu diêu và tự tại.

 
Rất nhiều bạch dương đại tiên đều như thế.....

Các vị ấy tại thế mục tiêu tu bàn, chỉ vì viên mãn sinh mệnh của chúng sanh.

 Bởi vì rộng lớn bao la của thiên ân sư đức,

Bời vì từ bi của bạch thủy thánh đế và bất hưu tức bồ tát.

Chúng ta mới có thể ở đạo trường lớn trang nghiêm tu bàn,  cùng nhau viên mãn chúng sanh.

Chúng ta mới có thể đối diện sanh tử đại sư, cần tự tại, trở về lý thiên hội ngộ với thầy

 Đây cũng là lấy phàm thành tâm tu bàn, tâm nguyện đã liễu, đạo thân thường hiển thị là thân thể mềm mại như bông, sắc mặt an tường, bởi vì biết được con đường trờ về cố gia hương, pháp hỷ tràn đầy, chính là thụy tướng của Lâm đàn chủ quy không tức là như vậy.

  Chúng ta chân thành cảm tạ thiên ân sư đức,

Cảm tạ bạch thủy thánh đế và bất hưu tức bồ tát thánh linh phù hộ.

Cảm tạ sự bồi dưỡng của đạo trường.

Cảm tạ sự thành toàn của tất cả tiền hiền và điểm truyền sư

Cảm tạ chúng sanh cho chúng ta cơ hội liễu nguyện, để sinh mệnh chúng ta càng viên mãn.

 
Ghi chú:

    -        Cảm tạ sự từ bi của điểm truyển sư bổn khu

    -        Cảm tạ sự trợ giúp của tiền hiền và tất cả các vị giảng sư

        Công tác viên hoàn thành chia sẻ này:

    -        Thuật lại :”Thân thể mềm mại như bông và thác mộng cho bé gái 8       
          tuổi:”  : LÂM AN THẠNH GIẢNG SƯ

    -        Ghi âm và nội dụng văn tự:  TÚ YẾN VÀ NGHI HOA

    -        Văn tự chỉnh sửa, lời nói đầu và chấp bút phấn nội dụng kết ngữ:  TÚ      LINH

      -        Phiên dịch tiếng việt:  QUỐC HẢI

-    Đoạn clip và quản lý trang Web:  ĐAN

打印